Những bất cập và nguyên nhân của công tác thu Bảo hiểm xã hội

1.Vấn đề trốn , nợ đọng Bảo hiểm xã hội của các doanh nghiệp ngoài quốc doanh. Việc trốn đóng BHXH còn diễn ra ở các doanh nghiệp, nhưng theo số liệu thống kê ở trên ta thấy vấn đề trốn, nợ đọng BHXH ở khu vực các Doanh nghiệp ngoài quốc doanh diễn ra rất phổ biến. Vậy trốn và nợ đọng BHXH của các Doanh nghiệp ngoài quốc doanh là do đâu? Có hàng ngàn lý do để biện hộ cho vấn đề này. ở phía các Doanh nghiệp thì nói rằng do làm ăn không có lợi nhuận, bất ổn định, sản phẩm không bán được hay do bận làm ăn nên chưa có thời gian để tham gia BHXH..v.v..Còn ở phía cơ quan chức năng thì lại cho rằng không thể quản lý được vấn đề này. Thực chất thực trạng chấp hành Pháp luật lao động ở khu vực này còn yếu kém, vai trò của cơ quan quản lý nhà nước còn hạn chế. Vì vậy tuy BHXH là bắt buộc được luật quy định nhưng trên thực tế việc đốc thu BHXH chủ yếu vẫn là vận động thuyết phục.Vậy thì ai sẽ là người bất lợi nhất?. Đó chính là người lao động, thực sự quyền lợi của người lao động đã được đảm bảo?

2. Việc hoạch định, thực hiện chính sách của cơ quan chức năng. Việc tăng chỉ tiêu thu BHXH năm 2003 cao hơn 60 % so với năm 2002 là mức tăng khá cao. Với Nghị định 01/2003/NĐ-CP đối tượng BHXH đã tăng lên một cách đáng kể. Song Nghị định mới ban hành việc hướng dẫn thực hiện còn chậm. Việc triển khai Nghị định cho khu vực phía Nam được tổ chức vào tháng 7 năm 2003, do vậy thực tế chỉ có năm tháng thực hiện. Còn các đơn vị có sử dụng dưới mười lao động khó có thể tập hợp lại để phổ biến Luật lao động và Nghị định số 01/2003/NĐ-CP. Số lượng cán bộ không đủ để có thể thực hiện nhiệm vụ mới cộng với cán bộ BHXH chưa tích cực, chủ động trong công việc, việc thực hiện chỉ mang tính hình thức. Nhiều tỉnh cho rằng mức dự toán thu là quá cao, triển khai thực hiện dự toán còn trông chờ, thiếu sự phấn đấu xa rời thực tế. Hàng năm mặc dù BHXH Việt Nam đã dự báo, tính toán giao dự toán thu sát với tỉnh đó. Nhưng cuối năm vẫn đề nghị điều chỉnh kế hoạch để rồi vượt số giao ban đầu. Như vậy người vạch định chính sách đã thực sự xuất phát từ thực tế hay chưa?